Vậy mà, chẳng biết từ bao giờ, và bắt đầu như thế nào ... Bồ Công anh và Gió _ họ nói chuyện với nhau, thân thiết như hai người bạn thân. Ngày nào, Gió cũng đến bên Bồ Công Anh trò chuyện vui vẻ. Bồ Công Anh thích trêu cho Gió cười, còn Gió thì nhẹ nhàng bên Bồ Công Anh, nghe tất cả những câu truyện Bồ Công Anh kể, thổi bay nỗi muộn phiền của nàng...
Gió không hề lạnh lùng như Bồ Công Anh nghĩ. Gió vui tính và hài hước, Gió ân cần và nhẹ nhàng, Gió luôn bên Bồ Công Anh. Mỗi lần ghé thăm, Bồ Công Anh cảm nhận một mùi hương đặc biệt của Gió, mà chỉ có Gió mới có...
Ngày ngày, nàng chờ Gió đến. Từng giây, từng phút, lúc nào nàng cũng nghĩ đến Gió và tự mỉn cười. Mỗi lần nhìn thấy Gió đang nói chuyện vời Hoa Hồng hay nói về những loài hoa khác trong khu vườn nhỏ bé Gió đã từng đi qua, nàng thấy trong lòng man mác buồn.
Bồ Công Anh đã yêu Gió... Nhưng nàng không dám thổ lộ tình cảm của mình, nàng sợ Gió sẽ rời xa nàng...
Bồ Công Anh âm thầm yêu Gió, lặng lẽ nhìn theo Gió... Mỗi khi gió ghé thăm nàng, Bồ Công Anh lại mỉm cười thật tươi. Trong lòng nàng luôn hi vọng Gió sẽ mãi ở bên, vuốt ve những chiếc cánh mền của nàng, ôm nàng vào lòng để nàng không còn cảm thấy buồn.
Một ngày kia, Gió vô tình biết Bồ Công Anh yêu mình. Gió im lặng, không nói một lời, lạnh lùng bước đi, bỏ mặc Bồ Công Anh ở đằng sau đang rưng rưng nước mắt . Gió không quay đầu lại, không thấy Bồ Công Anh đang khóc...
Cuối cùng thì ngày Gió lìa xa Bồ Công Anh cũng đã đến... Nàng biết điều đó. Nhưng nàng vẫn nuôi hy vọng một ngày kia Gió sẽ quay về. Trong bóng tối, nỗi nhớ dâng trào, những giọt nước mắt tuôn rơi từ khi nào.... Nàng nhớ ngày xưa... nhớ những kỷ niệm êm đềm bên Gió ...Nàng cầu mong Gió sẽ quay về, sẽ lại trò chuyện vui vẻ như xưa, như những người bạn thân...
Gió đã vô tâm rời xa Bồ Công Anh...
Ngày ngày, Bồ Công Anh vẫn nhìn thấy Gió đang cười trong khu vườn nhỏ gần đó. Nàng chỉ có thể nhìn Gió từ xa mà không thể cất thành lời nỗi nhớ Gió.Gió đang vui bên ai... Hương thơm của Gió vẫn thoang thoảng bên Bồ Công Anh... Những chiếc cánh mỏng manh, mền mại không còn được nhảy múa cùng Gió trong không trung nữa...
Bồ Công Anh đau khổ, nàng âm thầm khóc mỗi lần Gió lướt qua...
Bồ Công Anh sẽ phải quên Gió... Nàng tự hứa vậy... Nhưng trái tim mỏng manh kia vẫn hướng về Gió...
Bồ Công Anh yêu Gió....