





































Hạnh phúc giống như thủy tinh












Thì càng mỏng manh bấy nhiêu
Khi ta bắt đầu yêu












Tức là bắt đầu vào cuộc sống
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày để yêu thương












Đó chính là mục đích cuộc sống.
Dù đục dù trong ,con sông vẫn chảy












Dù cao dù thấp ,cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành












Ta hay chê cuộc đời méo mó
Tại sao ta không tròn tự trong tâm
Đất ấp ôm cho muôn hạt nảy nầm
























Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Có thể nào ta nhận ra ta












Ai trong đời đều có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy












Không chi dành cho một ,riêng ai












Sớm nay chợt thấy thu về

























Lưng trời xanh nhẹ màn sương












Người đi xa đã từ lâu
Mà mùa thu đến vẫn đau lá vàng












Con thuyền xuôi bến đò ngang












Tôi đi bên cạnh một người
Mà tâm hồn tận cuối trời mùa đông.












Nếu đời là một dòng sông
Tôi xin là cánh bèo không bến bờ












Gọi giông bão đến cho thơ tôi buồn












