Tóc vẫn xanh, tưởng mình còn trẻ
Ba mươi năm đau đáu tiếng gọi thầy
Bụi phấn nhiều chỉ nhuộm trắng đôi tay
Gặp trò cũ vui, buồn vương khóe mắt
********
Đò sang ngang, quay về bến cũ
Neo bến chờ đưa khách qua sông
Nước vẫn xuôi cứ chảy một dòng
Thuyền đã cũ nằm trơ ngắm nguyệt
********
Đêm không ngủ, nghe mùi trái chín
Tiếng lá vàng rơi khẽ, mặt hồ xao
Gió mùa Thu khe khẽ thì thào :
"Thu sắp hết,lá vàng rơi chưa hết!"
********
Trăng chếch bóng nghiêng Tây buồn bã
Dấu mặt nhìn ẩn hiện trong mây
Phù du là thế,tỉnh hay say?
Tiếng gà xao xác, một ngày sắp lên.
Thái Quốc Tá