lá chợt khóc khi thấy mình nhỏ bé
chẳn bằng ai nên nép dưới bóng cây
nhưng quanh cây có bao nhiêu nghìn lá
đến bao giờ cây mới thấy lá đây
rồi một ngày anh đã nhận ra tinh cảm của em cây đến với lá bằng cả tấm lòng nhưng yêu nhau cũng có lúc giận hơn để biết tình yêu của mình thêm thám thiết
Lá hỏi cây một câu thật ngốc
yêu là gì mà mình phải giận nhau
cây tra lời tình yêu là cuộc sống
giận hờn rồi mình sẽ hiểu nhau hơn
cái gì đến rồi cũng đến chuyện tình yêu đó tưởng như mãi mãi nhưng rồi cũng có một ngày có một người khác đưa em đi
cơn gió mạnh thôi ngan đồi cây lá
gió tha lòng định cuống lá đi xa
cây ôm chầm lá đừng rời cây nhé
lá mỉm cười lá mãi mãi yêu cây
tình cảm ấy cũng bắt đầu phát triển để lại anh với nỗi nhớ cô đơn hiêu quạnh
gió cuốn lá chay theo vòng tròn hạnh phúc
cây thẫn thờ với cảm xúc không tên
vẫn mỉm cười với câu chúc bình yên
nhưng con tim lại nghẹn ngào chua sót
tuy rằng em đã bỏ anh mà đi nhưng anh sẽ vẫn ủng hộ e vẫn mãi mãi yêu em cho dù e đi đâu anh sẽ mãi mãi đợi em
cây không trách con đường lá đã chọn
bưởi cuộc đời ai cũng có ước mơ
nhưng cây giận sao lá vô tình quá
chẳng một lần dừng lại nghĩ về cây
và rồi anh mãi mãi đợi em đợi trong vô vọng ( cây dần héo dần trong chờ đợi)
bắt đầu anh không dám yêu ai cả tình yêu đối với anh quá xa hoa ( cây bắt đầu héo dần không một lá nào có thể mọc lên cây ).........
tác giả
nguyễn ngọc thắng