You are not connected. Please login or register

Chia sẻ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

pig hero

pig hero

ஐ Cấp 1ஐ

Bài gửiTiêu đề: [Khoảng Lặng] Online [Khoảng Lặng] Online Empty4/27/2012, 9:04 pm1


SG mưa rơi thật là buồn, nhớ nhiều thứ, nhớ quê nhà, nhớ mẹ hiền , và nhớ luôn đứa em nhỏ, sao mà nhớ lắm thế nhỉ, mưa sẽ làm trôi chảy đi mọi thứ, nhưng sao lại gợi lại những kí ức buồn thế này, mưa cho mát, cho lạnh cả tâm hồn tôi , sự lạnh lẽo, cô đơn của một người xa quê là chuyện thường tình ở mảnh đất phồn hoa này, nhưng sao cảm giác đáng sợ đến với tôi thế này, mưa đến nước mắt tôi cũng hào lẫn mưa mà rơi, rơi cho quên đi mọi thứ ùa về, cho quên đi những gì không đáng nhớ, để rồi tôi chỉ là một con người bình thương vô suy nghĩ, có lẽ vậy chăng.
Và có lẽ đối với một sinh viên mới tốt nghiệp như tôi ra trường có công việc, lương cũng không cao lắm như thế là ổn định, biết bao người mơ uớc, sao tôi k thấy vui nhỉ, có lẽ tôi quá tham vọng hay sao, câu này tôi hỏi chính tôi hàng trăm lần, mà có lẽ chỉ biết gật gật, lắc lắc cái đầu mà không biết nói sao, rồi theo dòng time cùng với nhịp sống nơi đất khách, tôi lao vào công việc mà có vẻ hơi nặng đối với tôi, kinh nghiệp chưa có, tôi còn nỗ lực nhiều học hỏi, thu thập kinh nghiệm và nói đúng hơn bị chèn ép rất nhiều, nhưng không sao, cuộc sống là vậy, cần phải vậy, nhiều khi chiều tan làm thấy mệt lắm chứ, còn có suy nghĩ sao àm nặng nề, áp lực thế này, nhưng rồi cũng chính tôi nói với tôi “có gì đâu mà, đây chỉ là mới khở đầu thôi, cố lên H ah”, và rồi công việc đầu tiên là vậy đó, nhưng có những cái không thể lạnh lùng, đua tranh , tiền bạc và danh vọng khiến tôi sợ hãi, một đơn xin thôi việc cũng đã treo lên trên chính lương tâm của tôi, thế là nghỉ, nhưng chanửg mai tôi lại được chuyển qua bộ phận khác, rồi lại làm tiếp, nhưng con người tôi đã thay đổi , lạnh lùng ít giao tiếp hơn trong công việc, khó chịu đến mức không ai gần, nhưng tôi đã tìm thấy được đó chỉ là lòng tự trọng riêng mình, chính điều đó lại đang giết tôi từng ngày đó. Tôi suy nghĩ và lại thấy như vậy alf sai, công ty thì công việc luôn hòa đồng dù ta có ghét , cần hay không càn đi chăng nữa thì ta vẫn cười và luôn chấp nhận là vậy. Rồi mọi thứ cũng đã êm xuôi trôi qua.
SG hay bất chợt mưa lắm, tôi lại bị uớt, trong cái lạnh se của nứoc mưa tôi cần một sự ấm áp để sửoi ấm trong lòng tôi, nhưng hầu như sự lạnh lẽo ngày motọ nhiều lớn dần trong tôi, hình cảnh của một ngừoi mà tôi vô cũng thương hiện lên trong tôi, nhưng sao tôi thấy xa vời và có khoảng cách vô hình quá, lang thang trên đoạn đường tôi lại nhận ra rằng hoàn cảnh thôi, không sao hết nhưng lòng tôi có mà , tôi lại cười sao mình ngốc thế.Một tiếng tin nhắn làm tôi tỉnh trong cơn mưa mơ màn. Kết quả về nàh bị cảm ngay, câu này phải nói yếu mà đòi ra gió, cừoi rồi lại lấy chăn quấn lấy mình , ôm cái điện thoại chat với em nhỏ thấy lòng mình ấm hẳn, mình không một mình, em mình vẫn ở bên.
Nhưng tưởng chừng như vui , một tin nhắn đt vang lên, của một người bạn 6 năm trời, nửa vui , và nửa lo, một cuộc hẹn ……… Đúng 7giờ tôi có mặt nơi hẹn, kính cẩn chào ngừời lớn, vui vẻ nói chuyện thoải mái, nhưng không khí sao nặng nê, cái cảm giác khá lâu rồi lại hiện lên trong tôi , cái câu nói cứ văng vẳng bên tai, khuôn mặt đó, lừoi nói đó, sao mà khó quên vậy, cũng là cái số phận ? và nhiều lúc tôi cũng hỏi thế số phận là gì? Tại sao phải là số phận? đơn giản nhưng tôi chưa lí giải đựoc àm chỉ biết chấp nhận nó mà thôi, hỏi thăm sau bao năm xa cách nhưng sao mỉa mai quá, đâm chọt quá, bạn bè lại khổ như vậy sao, nhưng không sao, cừoi và gật đầu, tôi bất ngờ chính bản thân mình, tại sao tôi lại tập cho mình cái thói vô tâm đối với người đó như vậy , tôi có thể ngồi hơn 4 tiếng mà cũng cừoi, có lẽ cảm giác chai lì rồi sao, có lẽ vậy, lúc đầu còn rưng rưng nước mắt nhưng giờ thì không, gặp xong tôi lang thang một mình trong một công viên tại thành phố, giờ tôi mới là tôi, nước mắt tôi lại cứ rơi nè, vì chính mình , sao mình thương lấy cái thân mình thế này, sao mình hok tỉnh sớm hơn sao thế, từng bước chân cứ bắt đầu nặng trịch, lòng tôi lại suy nghĩ, mọi thứ cứ ùa về, tôi hận nó nhiều lắm , hận nó tôi mới thế này, hận nó tôi mứoi vấp ngã, chỉ vậy mà sao tôi lại cứ ôm lấ tình bạn này nhỉ, trong tôi 6 năm qua nó vẫn là kỉ niệm đẹp àm tôi cất vào một góc lòng mình, tình cảm có thể vơi đi lần nhưng vẫn vậy. Tình bạn của tôi đó, nhưng sao đau quá. Để giờ đây tôi phải thế này.
Đã phải là lâu tôi mới vơi đi đựoc mọi thứ, kể từ cái ngày em nhỏ xuất hiện, cũng chỉ là chat, tin nhắn, quen , nhưng sao tổi cảm nhận đựoc thế nhỉ , có hơi quá không.. Và rồi cái ngày tôi về quê, buớc xuống xe thừoi tiết lạnh buốt, rất lạnh, móc cái đt gọi , một ngừoi không quen xuất hiện ôm chầm lấy tôi, tôi không hiểu và cũng không hiểu cái gì đang xảy ra, nhưng thật sự tôi chưa bao giờ đựoc như vậy, ấm áp từ gia đình lại xuất hiện, sau đó là sự quan tâm , chia sẻ, niềm vui đã giúp tôi rất nhiều trên con đường tôi đã và đang đi, niềm tin là liều thuốc rất quý mà nguời e đó cho c này, Tôi muốn la lên thật to , c cảm ơn e nhiều lắm, và cho dù biết trên đời này không có gì là mãi mãi nhưng tình cảm c dành cho em là mãi mãi, một thứ tình cảm gia đình mà tôi ao ước bấy lâu.
Nụ cười tôi đã thật sự cười rồi đó, nhưng quá khứ tôi không thể quên, nó thật đáng ghét như những cơn mưa về, chiếm hết con nguời tôi, và giờ đúng là lúc tôi phải chấp nhận số phận nè, sợ hãi đến tột cùng,phải chăng hồi kết cuocọ đời đang hé mở tôi sao? Hỏi rồi cũng tự an ủi có lẽ vậy đó, tôi quá quen cảnh đó, ngày nào cũng thế, cũng không được bình thường, tôi chỉ mong cho tôi 1 ngày bình thường thật yên ấm nhưng chỉ là ước muốn xa vời không thể nào có thể xảy ra, vị mặn nước mắt cứ thế mà rơi, tôi đã biết sợ rồi đấy, lạ nhỉ, một con người mạnh mẽ thế mà cũng sợ, chỉ có thể nói không tin nổi, dòng thời gian này tôi đã quy nhiều lắm , cũng đến lúc để thay pin cho nó, và nâng cấp hệ thống time lại thui, haizz…. Haizz chấp nhận và chấp nhận. Chỉ còn là vấn đề của riêng tôi.
Chẳng hiểu mình đang suy ngthĩ và viết gì.Viết thoáng qua chăng, viết vu vở.hehehe

Nguồn: It's Me tự sướng

zin_zin_Jess_mine

zin_zin_Jess_mine

Siêu MOD

Bài gửiTiêu đề: Re: [Khoảng Lặng] Online [Khoảng Lặng] Online Empty4/27/2012, 9:40 pm2


Ko hay!"Người không quen" á ? ❤

pig hero

pig hero

ஐ Cấp 1ஐ

Bài gửiTiêu đề: Re: [Khoảng Lặng] Online [Khoảng Lặng] Online Empty4/27/2012, 10:32 pm3


[Khoảng Lặng] Online Flag_r10
zin_zin_Jess_mine đã viết:Ko hay!"Người không quen" á ? ❤

Đã nói là lúc đó chưa thân mà, hehehe, trước lạ sau quen

Trả lời nhanh
Message reputation : 0% (1 vote)

Sponsored content

Bài gửiTiêu đề: Re: [Khoảng Lặng] Online [Khoảng Lặng] Online Empty4


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất