Anh đến mang cho em tình yêu,hạnh phúc,nhưng khi anh đi rồi để lại trong em bao cảm xúc khó quên,bao muộn phiền chất chứa...
Ngọt ngào của hạnh phúc,đắng cay của niềm đau,chát mặn của dòng nước mắt...đó phải chăng là mùi vị của cuộc sống,là cung bậc của tình yêu?
Hợp ly,ly hợp...đó có phải quy luật cuộc sống hay chính là khát vọng của con người quá lớn,đứng núi này trông núi nọ?
Yêu thương,giận hờn,căm ghét... vốn là những cảm xúc tự nhiên trong mỗi con người được hình thành theo năm tháng,từng hoàn cảnh từng đối tượng hay là những cảm xúc làm thoả mãn xúc cảm của con người?
Ai trong chúng ta dám khẳng định những "cảm nhận "của mình không bao giờ sai lệch và đã có ai dám khẳng định những "cảm nhận" ấy là hoàn toàn đúng?
Dù vẫn biết phải vươn lên mà sống,mà đối chọi với những bất công ngang trái ở đời,nhưng có ai dám khẳng định rằng mình chưa bao giờ có những giây phút "mềm yếu"?
Có đôi khi chúng ta cần kìm nén cảm xúc,nhưng nhiều lúc chúng ta cũng nên biết bộc lộ cảm xúc của mình .Bởi cảm xúc là thuộc tính tự nhiên nhất của con người.
Hãy yêu thương nhiều hơn,lắng nghe và chia sẻ nhiều hơn,...như vậy những người xung quanh bạn mới có cơ may quan tâm và quý mến bạn hơn nữa.
Vì vậy....
Hãy....
yêu thương nhiều hơn nhé!!!